Rất nhiều năm trước đây, người dân Trung Đông đã
biết tận dụng mùa gió chướng của vùng xích đạo, để đưa thuyền họ đến vùng Đông
Nam Châu Á, mua bán và trao đổi hàng hóa. Vào thời đấy mặt hàng quan trọng nhất
là gia vị.
Mọi sự buôn bán đều phải qua tay các nhà buôn ở Venice, với nguồn cung cấp của
các nhà thương mại Trung Đông.
Thời La Mã, dân quý tộc, họ thanh toán tiền bạc bằng tiêu. Có nhiều người cho rằng
vì vàng bị giả, chứ tiêu là không giả được (hihi, thời đấy thôi, thời nay thứ
gì mà chẳng giả?).
Vào năm 1453, khi Thổ Nhĩ Kỳ chiếm một vùng lãnh thổ rộng. Tuyến đường thương mại
coi như bị cắt đứt giữa Châu Âu và Châu Á.
Cho đến năm 1470 một nhà thiên văn của Florentine, Paolo dal Pozzo Toscanelli,
trình lên nhà vua Ý, cho phép đưa tàu bè đi về hướng Tây, để đến Ấn Độ.
Mãi đến năm 1492, Christoffer Colombus mới được nhà vua Tây Ban Nha cấp 3 chiếc
thuyền buồm, để tìm tuyến đường mới đến Ấn Độ. Sau khi ông này đã bị từ chối bởi chính quyền Bồ
Đào Nha.
Ông Colombus phát hiện ra thế giới mới, America, nhưng ông cứ tưởng là mình đã
tới Ấn Độ. Ông mang về lại Tây Ban Nha với nhiều mặt hàng quý lạ, nhưng không
phải là những mạ hang quen thuộc của Venice.
Sau thời ông, bắt đầu nhiều nhà thám hiểm của Bồ Đào Nha, họ cũng chạy đua đi
tìm vùng đất mới, với hy vọng làm bá chủ thị trường gia vị, một mặt hàng quá béo
bở. Đồng thời họ buông xuôi ngành nông nghiệp của nước mình và trở thành một quốc
gia nhập siêu. Thế là tự giẫy chết.
Rồi đến phiên các nhà buôn người Hòa Lan, nhưng họ quá ác độc. Họ chỉ muốn cướp
sức lao động của người dân địa phương với bàn tay sắt.
Họ cai trị được thị trường gia vị thế giới trên cả 100 năm, vào thời kỳ 1600,
và rồi sự độc ác của họ dẫn đến ngày tàn của họ.
Mãi sau nay đến phiên Anh và Pháp, cũng nhảy vào thị trường gia vị. Họ đã tìm
cách đưa gia vị đi trồng những vùng đất
mới, mà họ mới chiếm được. Đến lúc đó thị trường gia vị không còn mắc như xưa nữa.
Chỉ trong 500 năm các quốc gia này chỉ vì tranh giành thị trường gia vị, mà họ
tình cờ khám phá và thay đổi tình hình thế giới chúng ta cho đến ngày nay.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Labels
Popular Posts
-
Chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin Anh NGUYỄN THANH TÙNG "Tùng Xích lô" Người nghệ sỹ ẩm thực Gã đầu bếp lãng du Một n...
-
Nếu bạn được tặng1 cái lu, để mùa mưa hứng nước. Dzậy mùa không mưa, bạn dùng cái lu đấy làm gì? Cái lu cũng là cái chum, cũng là cái lú m...
-
Kỹ năng kéo dãn đồng tiền? Cũng chỉ vì lười làm cũng không muốn vâng dạ các kiểu, mình kiếm ít tiền, thì mình tìm chỗ rẻ hơn mà tiêu, thế ...
-
Mì Quảng là 1 món ăn mà tôi biết tới mới hơn 30 năm qua. Lúc đó tôi được thưởng thức do chính bàn tay điệu nghệ của Mợ tôi nấu ở bển. Có l...
-
Thường người ta hay làm giá bằng hạt đậu xanh, đỗ xanh đấy. Thực tế ra hạt đậu nào cũng làm lên mầm được. Hạt đậu lên mầm rất tốt cho sức ...
-
Khi anh bạn tôi được nhận công việc bếp trưởng tại 1 nhà hàng Á khá sang trọng của London (1 dạng gentleman club, nhà hàng và bar cho thượ...
-
Được cả thế giới ví là hoàng đế của các loài trái cây. Là loại trái cây duy nhất bị cấm mang lên máy bay gần 3 thập niên trước. Và hiện na...
-
Cũng nhờ FB mà giờ này mình đã quen được rất nhiều chuyên gia, cũng có sự đa mê về nốc và đớp. Đợt dzìa SG kỳ này, mình đã được chuyên gi...
-
Vừa rồi ở Hà Nội. Trong 1 bữa nhậu, có 1 anh bạn phà, là quen biết nhiều đầu bếp này kia nọ. Có 1 anh đệ tử làm bếp khá nổi tiếng ở ...
-
Các bạn có biết, làm nước chấm dễ ợt à. Mình chỉ cần biết 3 vị chính của nước chấm: chua mặn ngọt, là cứ thế mà mình có thể phăng ra được ...



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét